Ngỡ lấy được trai phố, phong độ, nào ngờ tôi “chết chìm” trong cuộc hôn nhân tệ hại

0
51

Vụ bắt bớ Nguyễn Thanh Hóa, Phan Sào Nam, Nguyễn Văn Dương khiến tôi càng ù tai về chuyện cờ bạc. Hơn ai hết, tôi ngấm nỗi đau của người có chồng nghiện cờ bạc, khiến cuộc đời tôi chìm trong tủi nhục, đắng cay.

Yêu anh được gần 1 năm, chúng tôi bắt đầu nghĩ tới chuyện cưới hỏi. Công việc làm thư ký, kiêm phiên dịch viên cho vị sếp người Hàn khiến tôi khá bận rộn. Cũng chính bởi vậy, tôi ít có thời gian giao du với bạn bè, hay hẹn hò với các anh.

29 tuổi tôi vẫn một mình, chẳng ai chờ đợi. Có người nói tình yêu thường đến vào lúc ta ít ngờ nhất, quả thực là như vậy. Giữa lúc phong trào tìm chồng cho con gái của bố mẹ tôi đã lặng, sóng đã yên thì bỗng đâu tôi tình cờ gặp anh.

Dũng – chồng tôi là người điềm đạm, ít nói. Nhìn bề ngoài anh khá cao ráo, bảnh trai vậy nên ngay từ cái nhìn đầu tiên tôi cũng thấy khá thiện cảm. Anh nói anh làm chuyên viên cho một cục lớn, công việc cũng nhẹ nhàng.

Chúng tôi ở cùng xóm trọ với nhau suốt hai năm mà chẳng biết, mãi tới khi có hôm tôi có việc đột xuất phải đi công tác gấp với sếp vào tối, nhưng gọi taxi mãi không được nên lúc đó vừa bước ra khỏi cửa thì gặp anh. Như người chết đuối vớ được cọc, tôi nài nhỉ nhờ anh giúp đèo qua công ty. Có lẽ nhìn thấy bộ dạng sốt ruột của tôi nên anh đồng ý.

Sau lần đó chúng tôi quen nhau, vài lần đi chơi, hẹn hò rồi yêu. Tình yêu đầu tiên của tôi đến còn nhanh hơn cả một cơn mưa rào. Nhanh đến độ ngoảnh đi ngoảnh lại đã hết 1 năm. Lúc gia đình hai bên thúc giục cưới cũng là lúc tôi nhận ra, anh đang có qúa nhiều bí mật giấu tôi. Thì ra nhà anh ở Hà Nội, chứ không phải tỉnh lẻ và anh cũng là một người chơi bời có tiếng, chứ không phải diện ngoan hiền như tôi vẫn biết… Vì cờ bạc mà anh bị đuổi khỏi nhà, phải đi ở trọ.

Ngỡ lấy được trai phố, phong độ, nào ngờ tôi "chết chìm" trong cuộc hôn nhân tệ hại - 1

Hai mùa Tết làm dâu nhà chồng là hai mùa tôi phải cùng con trốn chạy nợ của chồng. Anh: I.T

Nhưng lúc đó, tôi hối không kịp vì quan hệ đã sâu đậm, tôi còn bụng mang dạ chửa hơn 2 tháng. Anh cũng hứa hẹn với tôi anh sẽ thay đổi và đang thay đổi. Sau này anh sẽ chăm chỉ làm ăn, tránh xa cờ bạc. Vừa thương yêu anh, vừa lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng tôi vẫn đồng ý làm đám cưới, hy vọng tình yêu sẽ chuyển hóa tất cả.

Sau khi làm vợ, tôi chăm chỉ làm lụng, cố gắng chia sẻ gánh nặng nợ nần vì chồng cờ bạc với bố mẹ chồng, động viên chồng tránh xa cờ bạc. Nhưng tôi đã lầm về sức mạnh tình yêu. Hết lần tái phạm này tới lần khác, chồng tôi đều không dứt ra được. Bao nhà cửa, đất cát, ruộng vườn của ông bà đều đã bán hết. Hai mùa Tết làm dâu nhà chồng là 2 lần tôi và con phải trốn chạy vì chủ nợ đến nhà đòi tiền, đe dọa.

Mới đây, bố mẹ chồng tôi đã phải bán nhà dù ông bà đã cho con gái để gạt nợ cho dân xã hội đen. Nhìn cảnh ấy mà lòng tôi tan nát. Đến phút cuối cùng ấy, tôi thấy anh vẫn bàn quan ngồi trước chiếc laptop dí đầu vào mấy trang cá độ.

… Những hình ảnh ấy như giọt nước tràn ly, bởi bao lần anh đã hứa hão với tôi và gia đình là anh không chơi bời, và thay đổi. Dù hứa thế nào nhưng có lẽ mọi người nói đúng “cờ bạc ăn vào máu”, thế nên chẳng có gì đổi thay sau những lời hứa của anh.

Trước lúc bế con bỏ đi trong đêm tối, tôi đã nói với anh: “Em sẽ đi cho tới khi nào anh cảm thấy cần con và em”, nhưng có lẽ anh đã không còn cần tôi và con nữa.

6 tháng sau ngày rời gia đình chồng, tôi vẫn âm thầm theo dõi xem anh làm gì, nhưng những thứ tôi nhìn thấy chỉ toàn là màu đen. Anh vẫn không chịu đi làm, vẫn chìm nghỉm trong mớ nợ dù đã phải bán nhà. Thật sự đến giờ tôi không biết nên phải làm gì.

Tôi sợ cảnh “gương vỡ lại lành” sợ hơn cả là cảnh tối tối trong giấc ngủ lại giật mình tỉnh lại bởi tiếng đập cửa phá phách của dân xã hội đen. Sợ con tôi sẽ biết cuộc sống sa đoạ của bố nó và thất thất vọng. Nhưng hơn hết tôi cũng sợ mất anh, mất đi cái gia đình bé mọn này, dù rằng nó chẳng êm ấm gì.

Tôi có nên kết thúc cuộc sống hôn nhân này hay không?

Theo Hải Linh (Dân Việt)