Tôi nhìn cô ấy bây giờ, tôi hối tiếc vì ngày xưa đã bồ bịch, bỏ rơi cô ấy nhưng có lẽ cô ấy cũng không còn yêu tôi và không thể tha thứ cho tôi để quay về như trước.
Tôi và vợ quen biết nhau qua bữa tiệc sinh nhật của một người bạn chung. Tôi đã yêu cô ấy ngay lần đầu tiên gặp gỡ vì cô ấy quá xinh đẹp. Vào thời điểm đó tôi làm kinh doanh và có một cửa hàng bán đồ điện tử. Tuy cửa hàng của tôi không phải quá lớn nhưng thu nhập hàng tháng cũng khá ấn tượng so với những người bạn cùng tuổi với tôi.
Bởi vì điều kiện gia đình tôi không tệ, mẹ tôi lại ủng hộ chuyện hôn sự của chúng tôi nên chúng tôi quyết định kết hôn chỉ sau 6 tháng quen biết.
Hình minh họa
Bạn bè tôi sau khi biết tôi cưới được cô vợ “xinh như hoa hậu”, tất cả đều chúc mừng tôi và nói rằng tôi cưới được vợ đẹp thế chắc chắn công việc kinh doanh của tôi sẽ ngày càng khởi sắc.
Không lâu sau khu cưới thì vợ tôi mang thai. Thấy vợ ốm nghén, mệt mỏi tôi bảo cô ấy nghỉ việc ở nhà để bố mẹ tôi chăm sóc. Bố mẹ tôi giờ đã nghỉ hưu nên có nhiều thời gian rảnh.
Chẳng mấy chốc vợ tôi sinh một bé trai khỏe mạnh, mẹ tôi ở nhà chăm cháu, chăm con dâu hết mực. Tôi thấy mẹ tôi mua hàng tá đồ tẩm bổ cho vợ thì rất mừng trong dạ.
Có điều trong thời gian mang thai, vợ tôi tăng cân nhiều quá. Lúc mới lấy tôi, nàng chỉ có 45 kg, mình hạc xương mai, vòng nào ra vòng nấy thì đến lúc lên bàn đẻ, cân nặng của nàng đã “ngót tạ”, “vòng nào chảy vòng nấy”. Các đường nét xinh xắn, kiêu sa trên gương mặt nàng giờ “vỡ nét” hết cả. Nhiều lúc tôi còn không tin rằng đó là cô vợ “hoa hậu” của mình nữa.
Sinh con xong, vợ tôi cũng giảm được 10 kg, tuy nhiên để có nhiều sữa cho con bú, vợ tôi lại càng phải ăn thật nhiều. Con trai tôi đã đầy năm nhưng vợ tôi vẫn cứ béo ục ịch, chẳng gầy đi được chút nào. Khi tôi đưa vợ đi ăn cưới bạn, tôi muối mặt vì bị bạn bè chê cười.
” H (tôi) ơi, mày trông thế mà mát tay nhỉ, nuôi vợ từ hoa hậu thành hoa hậu voi rồi đấy!”
“Vợ mày mới cưới mày 1 năm mà chả ai nhận ra cô ấy nữa, dùng vợ gì mà như phá thế”- đó là những lời bạn bè nói với tôi khi không có vợ tôi ở cùng.
Từ đó, tôi bắt đầu sợ khi chạm vào vợ và những ngấn mỡ chảy xệ của cô ấy. Nhìn cô ấy cầm cả bát cháo móng giò ăn ngon lành mà tôi chán chẳng muốn ăn gì nữa. Nhiều đêm, cô ấy chỉ cần gác chân lên bụng tôi một cái mà tôi cũng suýt nghẹt thở.
Cứ thế, tôi ngày càng xa lánh và trốn tránh vợ. Qua mạng xã hội, tôi quen biết rồi cặp kè với một em hot girl xinh xắn. Tôi mê em ấy đến mức quyết định bỏ vợ. Khi ly hôn, tôi giành quyền nuôi con và đưa cho cô ấy vài trăm triệu để cô ấy làm lại từ đầu.
Kể từ khi ly hôn, không hiểu sao việc kinh doanh của tôi bắt đầu tụt dốc. Nhiều cửa hàng mới mở bên cạnh cửa hàng của tôi khiến tôi phải gồng mình lên để cạnh tranh. Khách hàng ngày càng ít, hàng tồn nhiều đến cụt vốn, tôi đành đóng cửa hàng, đi làm thuê bên ngoài. Em hot girl thấy tôi không có tiền nữa nên cũng cao chạy xa bay. Tôi trở thành một ông bố đơn thân nghèo rớt mùng tơi nên không ai thèm cưới tôi cả.
Một thoáng đã 3 năm trôi qua, vợ cũ chủ động tìm đến tôi. Cô ấy muốn đón con trai về nuôi vì cuộc sống của cô ấy giờ tốt hơn tôi. Vợ tôi giờ mảnh mai, xinh đẹp và quyến rũ hơn xưa rất nhiều. Cô ấy nói rằng, cô ấy đã dùng tiền mà tôi đưa cho để kinh doanh. 3 năm qua, cô ấy cũng bị phá sản nhiều lần, cuối cùng giờ mọi thứ đã dần ổn định.
Tôi nhìn cô ấy bây giờ, tôi hối tiếc vì ngày xưa đã bồ bịch, bỏ rơi cô ấy nhưng có lẽ cô ấy cũng không còn yêu tôi và không thể tha thứ cho tôi để quay về như trước.
Theo Mạnh Hùng (ghi theo lời kể của nhân vật) (Dân Việt)