Vừa chia tay tôi, em đã đi nhà nghỉ cùng người khác

0
477

Đi theo Lâm, người tôi nghi ngờ có gì đó với em, tôi thấy hai người hẹn nhau ở nhà nghỉ. Định bụng gọi điện cho chồng em, nhưng thấy thế hèn quá nên thôi.

Tôi 34 tuổi, có gia đình
và một con trai 4 tuổi. Cuộc sống gia đình không hạnh phúc do vợ chồng
không hợp nhau, đã hơn 3 năm vợ chồng không gần gũi, ngủ riêng. Vì những
biến cố của gia đình trong quá khứ từ trước khi lấy vợ mà có thời gian
tôi ăn chay trường, vì điều đó mà ham muốn chuyện đó với tôi không
nhiều. Rồi có những việc hai vợ chồng không đồng quan điểm, ngày càng
thiếu sự chia sẻ nên khoảng cách mỗi ngày một lớn.

Tôi biết như
vậy một phần cũng là lỗi của mình. Xác định sống vì con nên dù có chuyện
gì vợ chồng cũng không bao giờ to tiếng, ngầm thoả thuận sẽ không can
thiệp vào việc riêng của nhau. Có thể vợ tôi cũng có những quan hệ khác
nhưng vì khoảng cách ngày một xa nên tôi không suy nghĩ nhiều, cô ấy
cũng không quan tâm xem tôi đi đâu, làm gì. Nhìn bề ngoài gia đình tôi
vẫn hạnh phúc như bao gia đình khác nhưng bên trong không phải như vậy.

Tôi
đã sống như vậy hơn 2 năm, không có bất kỳ mối quan hệ ngoài luồng nào
mặc dù môi trường công việc khá phức tạp, bạn bè có người còn nói vui có
lẽ tôi có vấn đề gì đó không bình thường. Rồi một ngày tôi gặp Hạnh,
người đã viết bài tâm sự: Chồng nhiều lần đưa gái về nhà ngủ. Tôi và em
bằng tuổi nhau, làm chung một công ty lớn, tôi làm quản lý một bộ phận
còn em làm nhân viên bộ phận khác.

Ban đầu là những chuyện xã
giao bình thường, rồi em tâm sự chuyện gia đình, mọi chuyện diễn ra hết
sức tự nhiên, ngày nào tôi cũng nói chuyện với em đến khoảng một tháng
sau nhận ra có điều gì đó không bình thường, tôi thấy nhớ em nếu như một
ngày không gặp. Để tránh những điều không hay tôi đã đề nghị thẳng thắn
từ bây giờ em đừng nói chuyện với tôi nữa, nếu như gặp em cũng đừng
chào tôi.

/data/article/mainimages/saveimages/img66446AWBTY-vua-chia-tay-toi-em-da-di-nha-nghi-cung-nguoi-khac_1.jpg

Em
tỏ ra rất ngạc nhiên vì những đề nghị bất ngờ đó. Nói như vậy nhưng
thực sự trong lòng tôi lại nhớ em nhiều hơn, tôi đã hết sức cố gắng bằng
cách ăn chay, có nhiều hôm không chịu đựng được tôi không đi làm để đi
chùa cầu xin thoát khỏi những điều đang xảy ra, tự nhốt mình trong ngôi
nhà ở ngoại thành để đấu tranh với bản thân. Mọi cố gắng đều không thắng
nổi bản thân, chúng tôi đã yêu nhau.

Bản năng đàn ông của tôi
bùng lên khủng khiếp khi gặp em, một tháng chúng tôi dành ít nhất 2 ngày
cho nhau. Mặc dù tình cảm tôi dành cho em rất nhiều, tôi cũng biết gia
đình mình có lẽ không thể tồn tại mãi như thế này được nhưng vì thương
con nên mọi việc diễn ra bình thường. Thời gian yêu nhau tôi luôn chia
sẻ, giúp đỡ, động viên em học tập để đạt được những vị trí tốt hơn trong
công ty.

Chúng tôi yêu nhau được 9 tháng, em nói con cần có gia
đình và sẽ quay về với chồng. Tôi rất đau lòng, cũng biết đó là sự ích
kỷ của một con người đang yêu nhưng vẫn nói em hãy quay về nếu thấy tốt
cho con. Chắc vì em rất sợ quay về ngôi nhà đó nên lần lữa mãi không về,
thời gian đó tôi không gặp cũng không hỏi tình hình thế nào.

Rồi
em quyết tâm ly hôn, nói hãy cho em thêm thời gian nữa để giải quyết
việc riêng rồi em sẽ là của tôi mãi mãi, chúng tôi lại dành cho nhau
thời gian, tình cảm yêu thương như trước. Trong một lần gặp nhau, em có
cuộc gọi của Lâm, bảo vệ công ty (vì em làm thu ngân nên luôn có nhân
viên bảo vệ đứng kèm nên gần như thời gian đi làm em đều làm việc cùng
Lâm). Lâm gọi nhiều nên tôi bảo cứ nghe đi.

Tôi nghe thấy những
lời ngọt ngào, nũng nịu mà em nói chuyện với Lâm, sau khi em nói chuyện
xong, tôi hỏi sao lại nói như vậy, em nói thử xem tôi có yêu em không,
nếu yêu anh phải ghen chứ. Tôi không nói gì nhưng từ đó có một cảm giác
không thực sự tin tưởng em nữa.

Cho đến một ngày tôi có việc rẽ
vào chơi và gặp bố mẹ em, nhìn các cụ già gần 80 tuổi bất giác tôi thấy
đau xót và có lỗi vô cùng. Tôi nói với em sẽ không gặp riêng nhau nữa
cho đến khi giải quyết xong việc nhà, có thể đàng hoàng lo cho em được.
Em đồng ý như vậy. Trong thời gian đó chồng em sau khi bỏ công ty đi
cũng được nhận lại, bố trí công việc ở bộ phận sản xuất. Cuộc sống cứ
thế trôi qua, vợ tôi đi công tác nhiều hơn, hai bố con tự chăm sóc nhau
có khi cả tháng. Tình cảm tôi dành cho con vô cùng lớn.

Cách đây
mấy tháng em nói phải có gia đình, không chấp nhận như thế này mãi và
tôi phải bỏ vợ nếu như muốn tiếp tục với em. Tôi suy nghĩ nhiều, yêu em
nhưng cũng yêu thương con dù sống với vợ giờ chỉ vì nghĩa. Tôi xin thêm
thời gian để có thể ly hôn mà vẫn nuôi con được. Em không chấp nhận,
nhất định chấm dứt với tôi. Dù đau nhưng tôi biết mình không thể ích kỷ
như vậy được vì đòi hỏi của em là chính đáng.

Thời gian này việc
ly hôn của em vẫn chưa xong, em bảo sẽ quay về với chồng. Việc sẽ không
có gì nếu như một buổi đầu giờ chiều, tôi đang ngồi cùng lãnh đạo bộ
phận em thì biết em gọi điện xin phép nghỉ chiều. Một lúc sau tôi có
việc phải đi ra ngoài, qua bãi gửi xe công cộng thấy Lâm gửi xe vào bãi
rồi bắt xe ôm đi với dáng điệu vội vã. Nghi ngờ lý do chiều nay em xin
nghỉ, nghĩ đây cũng là cơ hội để có thể giải đáp những suy nghĩ của
mình, biết hành động theo dõi người khác là không tốt đẹp gì nhưng tôi
vẫn bám theo.

Lâm xuống xe ôm và đi bộ vào một nhà nghỉ trong xóm
khuất. Đợi một lát sau tôi cũng thấy em vào nhà nghỉ đó. Lúc đó tôi
không còn tin vào mắt mình nữa, một cảm giác hụt hẫng chưa từng có xảy
ra với mình. Tôi chợt nghĩ nhắn tin cho chồng em đến nhưng rồi thấy hành
động như vậy hèn quá nên lại thôi. Tôi ra về với tâm trạng thực sự
khủng hoảng.

Hôm sau tôi gặp em, tôi nói đến việc chiều hôm
trước, thật bất ngờ em bình tĩnh nói đã chấm dứt với tôi, đi với ai là
chuyện của em. Tôi hỏi em nói về với chồng mà sao còn làm như vậy, em
trả lời thiên hạ rất nhiều người có vợ có chồng vẫn đi đấy thôi, như anh
chẳng hạn. Nói đến đấy thực sự tôi không còn tin vào tai mình nữa, lại
một cú sốc lớn.

Đúng, em nói đúng quá rồi. Dù xuyên suốt câu
chuyện tôi biết việc mình làm là sai, không bao biện gì nhưng tình cảm
có nhưng lý lẽ riêng của nó. Dù va chạm với xã hội khá nhiều nhưng va
chạm về tình cảm đối với tôi gần như không có gì nên cảm giác mới như
vậy. Vì tình yêu dành cho em rất nhiều, tinh thần tôi khủng hoảng, hụt
hẫng vì cảm giác bị lừa dối. Những ngày này đối với tôi thực sự khó
khăn. Rất mong được sự chia sẻ chân thành, thẳng thắn từ mọi người. Xin
cảm ơn!

Lâm