Nhìn anh thân tàn ma dại, nhìn anh hèn hạ cung phụng người ta để có được khoản tiền thưởng lớn, được vị trí như ngày hôm nay mà lòng tôi chua xót.
hồng hí hửng về khoe với tôi, “Em ơi, đợt này anh hoàn thành xuất sắc chỉ tiêu cuối năm lại còn kí được hợp đồng tiền tỉ, nên sếp thưởng cho anh khoản lớn lắm. Anh vui quá em ạ”.
Nhìn thái độ hồ hởi của chồng, tôi cũng vui ra mặt. Vừa tự hào về chồng giỏi giang lại còn cảm thấy anh ấy rất yêu mình. Chẳng phải nói cũng đủ biết, tôi đã sung sướng khoe khoang với bạn bè thế nào.
Khoản tiền thưởng quá lớn, hơn 50 triệu đồng khiến tôi choáng váng. Ít có công ty nào lại ưu ái nhân viên như vậy, vì dù sao cũng còn một khoản thưởng tết âm nữa.
Ảnh minh họa
Nhớ ngày hai vợ chồng còn khó khăn, bây giờ anh đã có công việc tốt, thu nhập tốt lại còn được sếp ưu ái cho lên làm vị trí trưởng phòng, tôi mừng ra mặt. Ngày nào tôi cũng nấu những món ăn ngon đợi chồng về, chăm sóc anh chu đáo.
Cho đến một ngày, tôi bàng hoàng khi biết thật về chồng. Người đàn ông mẫu mực, một lòng vì chồng vì con không ngờ lại vì người đàn bà ấy mà phản bội lại tình yêu chung thủy. Có lẽ, cái nghèo đã khiến anh ham hố, đánh đổi tất cả.
Anh từng hứa mang lại cho tôi cuộc sống giàu sang, khiến tôi không phải lo về tiền bạc, anh đã làm được. Tôi cũng từng than vãn với anh về sự khó khăn về kinh tế, rồi để anh áp lực, nai lưng kiếm tiền. Khi tôi có được mọi thứ, tôi mừng rỡ, vỗ ngực tự hào về chồng để rồi nhận trái đắng.
Anh ngoại tình với người sếp già của mình, chị ta hơn anh tận 15 tuổi, không thể ngờ được, anh lại cam lòng làm điều đó. Trước đây, anh là người đàn ông bản lĩnh thế nào, nghị lực ra sao, anh hết lòng vì vợ con và không bao giờ để bản thân mình vấy bẩn. Nhưng bây giờ, vì tiền, và có lẽ một phần vì tôi, anh đã mang thân mình đi trao đổi.
Anh yêu tôi, anh nói vì tôi anh có thể làm tất cả, tôi tin rồi. Ngay cả việc bán thân để có tiền, anh cũng làm thì có gì mà anh không dám làm vì tôi. Anh nói anh yêu tôi, tôi cũng tin.
Anh có tiền và không giữ đó làm của riêng của mình, anh chỉ đưa cho vợ con toàn bộ, giữ lại vài triệu tiêu vặt. Vậy thì, có phải anh vì quá yêu tôi mà ra vậy không?
Tôi vẫn vui vẻ, cầm số tiền trên tay đi ăn tiêu, đi sắm sửa, đi làm đẹp và đi khoe với bạn bè. Tôi tự hào biết bao về anh, người chồng giỏi giang. Nếu hôm nay chúng tôi ly hôn nhau, bạn bè sẽ bảo tại sao tôi lại như vậy, tôi là người đàn bà sướng mà không biết đường. Có ai hỏi cái “sướng” của tôi?
Nhìn anh thân tàn ma dại, nhìn anh hèn hạ cung phụng người ta để có được khoản tiền thưởng lớn, được vị trí như ngày hôm nay mà lòng tôi chua xót. Tại sao lại như thế, anh nghĩ tôi có thể vui sống khi biết được số tiền đó của anh từ đâu mà ra sao?
Hôm nay, nhìn anh mà nước mắt tôi rơi. Anh đã cầu xin tôi tha thứ và hứa sẽ nghỉ việc ở nơi đó nhưng sao trong lòng tôi nặng trĩu.
Vừa hận vừa thương, có phải chuyện ngày hôm nay xảy ra phần lớn là do tôi, vì tôi quá ham giàu, vì tôi đã gây áp lực quá lớn lên đôi vai của người ông tự tôn để thực hiện lời hứa mang lại hạnh phúc, sự giàu sang cho vợ con?
Theo Bạch Dương (Khám phá)